Cuộc đời Lục_Cảnh

Lục Cảnh là cháu nội Lục Tốn, con trai thứ hai của Lục Kháng. Mẹ Cảnh là con gái của Trương Thừa, anh rể Gia Cát Khác. Năm 253, Gia Cát Khác bị tru di tam tộc, Lục Kháng bị ép bỏ vợ, do đó Cảnh từ nhỏ mồ côi mẹ, từ bà nội (con gái Tôn Sách) nuôi nấng.[1] Lục Cảnh lớn lên, vì bà nội để tang ba năm, được người đương thời đánh giá cao về tài năng, đức hạnh, văn chương siêu quần, cùng em trai Lục Cơ, em họ Lục Diệp được xưng là Tam hổ.

Năm 264, Tôn Hạo đăng cơ, gả em gái cho Lục Cảnh, phong Cảnh làm Kỵ đô úy, tước Bì Lăng hầu.[1]

Năm 274, Lục Kháng chết, Lục Yến tập tước Giang Lăng hầu. Tôn Hạo lại đem quân đội của Lục Kháng chia đều cho năm anh em Lục Yến, Lục Cảnh, Lục Huyền, Lục Cơ, Lục Vân quản lý.[1]

Năm 280, quân Tây Tấn tiến công, tướng Tấn là Vương Tuấn xuôi dòng từ Ích châu đánh xuống, không gì cản nổi. Ngày 22 tháng 3, Tì tướng quân, Di Đạo giám Lục Yến tử trận. Một ngày sau, thủy quân đô đốc Lục Cảnh tử trận.[1][2]